Chuyện Ma Có Thật Bí ẩn Lời Nguyền Trên Cây Cầu Ma

Đêm kinh hoàng trong ngôi nhà ma


Sau ngày 30/4/75 ba tôi đưa gia đình về Bình Long sinh sống để chạy kinh tế mới. Trước khi gia đình dọn về đó, ba tôi đã đi trước một chuyến, mướn được một căn nhà tương đối khang trang đẹp mắt nhưng giá lại rẻ. Đêm đầu tiên cả nhà chúng tôi đi ngủ sớm vì mệt mỏi đường xa. Đèn vừa tắt, tôi vừa đặt lưng xuống giường thì nghe tiếng gõ cửa. Tôi lấy lạ lắm, vì gia đình mới vừa dọn về đây, đâu có quen biết ai. Đến gõ cửa giờ này nếu không phải công an thì là trộm cướp. Cả nhà tôi hình như không ai nghe hay sao mà không có ai lên tiếng gì. Nghĩ tới trộm cướp tôi thấy sợ không dám ra mở cửa. Nếu công an thì họ sẽ lên tiếng kêu mở cửa. Thôi thì cứ coi như không nghe gì hết cho chắc ăn. Nhưng chỉ vài phút sau tiếng gõ không phát ra từ chiếc cửa trước mà là cửa sau. Tôi cảm thấy có điều gì đó không ổn. Một cảm giác ớn ớn từ sau ót chạy dọc theo sống lưng. Lúc này thì tôi quyết định chắc chắn không ra mở cửa. Vừa lúc đó thì tiếng gõ đã chuyển lên mái nhà. Trời ơi! Chuyện gì đây, người gì mà lẹ quá vậy, mới gõ cửa trước rồi ra cửa sau, rồi thoáng một cái đã lên mái nhà gõ. Tôi bật dậy phóng ra khỏi giường chạy qua chổ giường ba tôi hớt hãi:

- Ba có nghe tiếng gõ cửa không ba? Giờ này sao có ai gõ cửa nhà mình từ các hướng.

Ba tôi trả lời ngắn gọn, như đang lắng nghe thêm tiếng gì sắp tới:

- Ba nghe rồi. Con cứ về ngủ đi.

Tôi vừa trở về giường đặt lưng nằm xuống thì hỡi ôi, một người người quấn băng trắng khắp người từ phía bếp đi về phía giường tôi. Lúc đó, cả nhà ai nấy đều nằm yên trên giường, tất cả cửa đều đóng kin. Tôi như chết điếng người, muốn ngồi dậy và muốn la lên nhưng hoàn toàn bất lực. Con ma quấn băng trắng đi vào mùng tôi, leo lên bụng tôi nhún mấy cái, rồi đứng lên bước đi trên người tôi từ chân lên đầu, rồi biến mất. Lúc đó tôi mới vùng dậy được, vừa bước ra ngoài mùng thì một người khác không biết từ đâu xuất hiện. Lần này nó quấn băng đen khắp người, nhưng cũng biến mất rất nhanh. Lúc đó tôi lấy hết can đảm nói lớn tiếng:

- Nếu thực sự các người là ma quỷ thì hãy hiện ra cho tôi thấy đi, tôi mới tin.

Ngay lập tức con ma quấn băng đen xuất hiện ngay trước mặt tôi. Tôi lập tức chạy về phía giường ba tôi, la thất thanh:

- Ba ơi ba, nhà này có ma ba ơi.

Ba tôi trả lời bình tĩnh:

- Tao cũng bị nó nhát nãy giờ đây. Thôi cha con mình đi luộc nồi khoai, ngồi chờ trời sáng vậy.

Thời gian đó vợ chồng chúng tôi mới cưới. Vợ tôi nãy giờ ngủ say sưa không hay biết chuyện gì, bây giờ bước ra cằn nhằn:

- Trời ơi hai cha con anh làm gì mà om sòm cả đêm không cho ai ngủ.

- Anh nói em đừng sợ nhé, nhà này có ma, nãy giờ anh và ba bị tụi nó nhát te tua.

- Người không sợ mà đi sợ ma làm gì.

Ngay lập tức con ma băng trắng từ đâu nhào ra bịt miệng cô ta. Trời thần ơi, cô vợ tôi như muốn chết tại chổ. Ba tôi chắp tay vái:

- Gia đình chúng tôi là người từ xa tới, không biết các vị ở đây, nếu có gì đụng chạm xin các vị bỏ qua cho. Xin cho chúng tôi tá túc cho hết đêm nay. Sáng mai chúng tôi sẽ dọn đi ngay. Từ lúc đó thì không thấy con ma nào chạy ra nữa.

Trong hoàn cảnh lúc đó mới thấy rõ câu "thức đêm mới biết đêm dài". Khoai trong nồi như đã chín rục từ hồi nào mà trời vẫn chưa sáng. Buồn ngủ quá chịu không nổi và thấy tình hình có vẻ êm, chúng tôi trở về giường ngã lưng chờ trời sáng.

Vừa hừng sáng, tôi theo ba tôi qua nhà bà chủ nhà nói rõ ý định dọn ra không thuê nữa. Bà ta hoàn toàn không một chút ngạc nhiên khi nghe chúng tôi kể chuyện đêm kinh hoàng. Bà lắc đầu ngao ngán:

- Từ đó tới giờ chưa có ai ở được trong căn nhà đó. Tôi đã tính rồi, ai ở được thì tôi sẽ tặng luôn căn nhà.

Bà bắt đầu kể từ mấy năm trước...

Bà chủ nhà mắt nhìn xa xăm, chậm rãi kể. Ba năm trước gia đình bà sống hạnh phúc trong căn nhà đó. Chồng bà tử trận trước năm 1975. Bà nuôi dạy ba thằng con trai. Đứa lớn nhất năm đó mười tám tuổi. Hai thằng nhỏ thì mười sáu và mười ba. Sau khi chiến tranh kết thúc, mọi người ở xứ đó đổ xô đi tìm bom, đầu đạn về bán phế liệu. Hôm đó ba đứa con trai hì hục cưa trái khói gì đó, tôi không rõ lắm. Chỉ biết là việc làm đó quá nguy hiểm nhưng họ vì miếng cơm mà phải làm liều. Hôm đó thì họ không may mắn như những lần trước. Trái đạn phát nổ ngay trước sân nhà. Ba cậu thanh niên bị phỏng nặng và chết. Mấy con ma đêm đó chính là mấy đứa con của bà chủ nhà.

Hóa ra cả xóm không ai không biết nhà đó có ma. Nhiều người hàng xóm đối diện, đêm đêm nhìn qua cửa sổ thấy tụi nó lảng vảng trước căn nhà, đi ra đi vô, y như người ta. Từ khi bà chủ nhà dọn ra, không ai vô đó ở nổi. Ngay trong ngày đó, trước khi trời tối, chúng tôi đã dọn nhà đi thuê nhà khác ở.

Sau này có một gia đình kia vào ở, cũng bị nhát. Nhưng sau đó họ sống yên lành. Nghe nói đêm đầu tiên ông đã hứa với mấy con ma là mỗi ngày cúng một nải chuối. Từ đó tụi nó để yên cho gia đình ông ở.

* * *

17.Bí ẩn lời nguyền trên cây cầu ma

Một nữ sinh trẻ xinh đẹp, nặng lòng yêu đương bị người yêu ruồng bỏ sau khi "ăn trái cấm". Cô tìm ra cây cầu gieo mình xuống dòng nước với cái thai trong bụng. Người đời đồn rằng cô gái ấy đã để lại lời nguyền độc ác đầy ứng nghiệm cho cây cầu…

Những cái chết bí ẩn

Bây giờ, nơi cây cầu cô sinh viên đó nhảy xuống đã có tên cầu hẳn hoi, mà cái tên cũng rất thảm thương như dấu ấn bi thương để "tưởng niệm" các cô gái chết trẻ vì tình – cầu Đa Cô. Người ta kể rằng, vì cây cầu là nơi nhiều cô con gái ở tuổi "ô mai" tìm đến nhảy sông tự vẫn vì tình nên dân gian đặt tên cho cầu là Đa Cô.

Về mặt thông số vật lý, cầu Đa Cô có chiều rộng 9m, dài 33m, nằm trên QL 1A chạy qua quận Liên Chiểu, TP Đà Nẵng, là cung đường rất rộng, đẹp, thoáng đạt và tiện lợi để tham gia giao thông. Nhưng cây cầu lại thường xuyên có người nhảy cầu tự tử và là điểm đen tai nạn giao thông!

Theo thống kê của chính quyền địa phương, có gần 20 cô gái chết ở đây bằng cách nhảy cầu. Nhưng trong thời gian 5 năm trở lại đây, đã có 7 người tự tử rơi vào trường hợp các cô gái tuổi còn rất trẻ, gặp rắc rối trong chuyện tình cảm, đã chọn nơi đây để gieo mình.

Những cô gái sống sót kể lại rằng, phần vì họ bị ám ảnh rất nhiều khi nghe người ta kể và cảnh báo về oan hồn chết vì tình trên cây cầu trên. Chính họ bảo, nhiều khi đau đầu quá, cũng là lúc bắt gặp oan hồn đó về mời gọi, thậm chí "cưỡng bức" đến cầu để giải thoát những đau khổ về tình yêu (!?).

"Nó" còn bắt mọi người phải "sống tốt" với ma quỷ nếu không muốn bị hành hạ, đày đọa. Chính vì thế mà những am miếu thờ hai bên cầu lúc nào cũng nghi ngút khói hương. Người ta còn đồn rằng cô sinh viên kể trên rất hay hiện về dưới muôn hình vạn trạng. Người đang đi xe mà thấy cô thì không đủ khả năng làm chủ tốc độ. Lời đồn thổi khiến ai đi qua cầu cũng cố phóng xe thật nhanh, khiến tai nạn thường xuyên xảy ra, mà số nạn nhân nữ chiếm tới hơn 80%.

Đi tìm tung tích cô gái đã để lại lời nguyền

Chúng tôi đi tìm những người biết cô gái đã chết vì tình oan và để lại lời nguyền độc đó. Người thứ nhất là cô Đặng Lan, giáo viên bộ môn văn đã có quan hệ thân thiết với cô gái. Ngày đó cô đã hướng dẫn cô bé làm đề tài nghiên cứu về văn học dân gian nên hiểu tâm tư tình cảm và tính khí của cô gái. Người thứ hai là thầy giáo Nguyễn Khắc Sinh, Giảng viên dạy văn trường ĐHSP Đà Nẵng, nơi cô gái đã học 2 năm.

Chuyện kể rằng 21 năm về trước, lúc đó, trường ĐHSP Đà Nẵng mới là Cao đẳng Sư phạm, thành phố cũng còn xơ xác và tiêu điều lắm. Trường CĐSP hoang vu nhưng đã thu hút rất nhiều cử nhân về tu nghiệp. Trong khóa 9 của trường, khoa sư phạm văn nhiều nổi trội hơn cả, là khoa đắt giá nhất của trường, cũng là khoa tập trung nhiều nữ sinh tươi tắn, xinh đẹp.

Trong lớp K9 ấy có Hoàng T.N, quê ở Hòa Vang, nổi tiếng xinh đẹp nên được nhiều chàng trai để ý. N học rất giỏi, chăm chỉ, bạn bè và thầy cô trong trường ai cũng quý mến. Năm thứ 3, cô phải lòng một chàng sinh viên Đại học Bách Khoa Đà Nẵng. Quá say mê yêu đương, sức học của N giảm hẳn. Cái gì đến đã đến, N có bầu đến tháng thứ 4 mới biết. Chàng trai biết tin như bừng tỉnh khỏi cơn mê, anh ta hứa về quê xin cha mẹ cho cưới nhưng rồi không thấy quay lại…

Còn thầy Nguyễn Khắc Sinh kể: Vào một đêm trăng sáng vằng vặc lạ thường, nửa đêm, khi các phòng đã tắt đèn đi ngủ, thì N mở cửa phòng đi ra. Thấy N vẫn mặc quần áo ngủ nên mọi người cũng không để ý. Đến khi đợi mãi không thấy N về, cả phòng mới tá hỏa đi tìm.

N bần thần đi ra cây cầu hoang cách trường gần một cây số, nằm ở phía Nam trường học. Nhiều người đi chợ đêm thấy cô đứng trên đó khóc ngặt nghẽo, thống thiết gọi mẹ, gọi cha, gọi tên người yêu và oán rằng sẽ chết. Mọi người càng can ngăn N càng hung dữ. Trước khi lao mình xuống dòng nước, N la thảm thiết: "Tôi chết cho thằng đó phải chết. Những ai yêu như tôi sẽ phải chết như tôi, tại cây cầu này…".

Sáng hôm sau, thành phố bừng tỉnh sớm hơn so với lệ thường để chuẩn bị cho công tác vớt xác N và lo hậu sự. Nhưng mất đến hai ngày hai đêm lặn hụp, người ta vẫn không vớt được xác của N. Cho đến khi phải đem rào gai buộc mấy tạ đá chim xuống đấy và lôi cả tấn rác lên mới kéo được xác cô. Người ta nói xác cô bị chìm xuống lớp bùn rác tới mấy chục cm. Đó có thể chỉ là một chi tiết hư cấu, khiến lời nguyền ma trên cây cầu càng thêm quái đản.

End.

Chủ bút: Blog Truyện Ma Hot

Blog đọc truyện ma hot, blog lưu giữ tất cả các bài viết hay trên mạng internet, từ câu chuyện ma có thật cho đến một ố câu chuyện ma kinh dị khác.

Có 0 nhận xét Đăng nhận xét